Tổng Quan về Tông Phái Duy Tâm
Mỗi một hạnh phúc hay mỗi một vấn đề hay đau khổ đều là thứ mà chúng ta trải nghiệm bên trong chúng ta, trong tâm của mình. Đó là lý do tại sao điều rất quan trọng là phải biết chính tâm của chúng ta, bởi vì đó mới là điều quan trọng. Vì vậy, từ quan điểm của Đạo Phật, từ một góc độ, tôi thấy giải thích toàn bộ vũ trụ hoặc toàn bộ hiện tượng là rất dễ dàng. Có thể đó là một trong những cách để phân loại hoặc giải thích toàn bộ vũ trụ. Nếu chúng ta giải thích các hiện tượng bên ngoài, nó giống như có vô số loại hiện tượng và chúng ta có thể không đi hết từng hiện tượng. Nhưng nếu bạn giải thích từ quan điểm của tâm thức, thì nó dễ dàng hơn rất nhiều. Nếu bạn hiểu tâm thức này và những gì nó nhận biết và nếu bạn giải thích tâm và cách nó nhận biết thì về cơ bản bạn giải thích toàn bộ vũ trụ, ví dụ, trong Đạo Phật có 4 phân nhánh hoặc có thể là Tông Phái Tư Tưởng khác nhau và Tông Phái đầu tiên là Tông Phái Trung đạo và kế đến Tông Phái thứ hai là Tông Phái Duy Tâm. Về cơ bản, Phật giáo ở Trung Quốc, Phật giáo ở Nhật Bản, cũng như Phật giáo ở Hàn Quốc, những Phật giáo này thuộc về loại Truyền Thống hoặc nhánh Phật giáo thuộc Truyền Thống Duy Tâm của Phật giáo.
Vì vậy, theo họ, mọi thứ mà chúng ta nhìn thấy bên ngoài chỉ là sự phóng chiếu của tâm. Tâm giống như một máy chiếu, và mọi thứ bên ngoài chỉ là hình chiếu. Không có gì khác ngoài đó mà nó chỉ là chất tính của tâm trình hiện bên ngoài, chẳng hạn như ‘tâm mộng’. Khi bạn đang ngủ, trong giấc mơ của bạn, đôi khi bạn có giấc mơ, và trong giấc mơ, bất cứ những gì bạn thấy trong giấc mơ về cơ bản chỉ là chất của chính tâm bạn nơi chúng trình hiện đối với tâm. Bất cứ những gì bạn nhìn thấy trong giấc mơ chỉ là sự trình hiện đang được chính tâm thức phóng chiếu. Không có điều gì trong giấc mơ tồn tại trong thực tế. Ý tôi không phải là bạn có nhìn thấy voi, nhưng voi tồn tại trên thế giới này, đó không phải là ý của tôi. Ý tôi là giống như bất cứ điều gì được tâm nhận biết đều sai loạn, bất kỳ điều gì được ‘tâm mộng’ nhận biết đều sai loạn. Bởi vì ‘tâm mộng’ của chúng ta nhận biết được những gì trình hiện đối với nó là có thật, nhưng tất cả đều là ảo ảnh, không cái nào là thật.
Hoàn toàn giống như vậy, ngay cả trong thực tế, theo Tông Phái Duy Tâm, đó chỉ là chất của tâm chúng ta trình hiện đối với tâm, nhưng khi chúng ta nhìn vào thế giới, mọi thứ trình hiện như thể sự vật tồn tại bên ngoài bởi chính nó, không phụ thuộc vào tâm. Ví dụ, để tôi kể cho bạn một ví dụ, có lẽ nó dễ hiểu hơn theo cách này, khi bạn nhìn ra bên ngoài, mọi thứ trình hiện, mọi thứ trông giống như nó tồn tại bên ngoài mà không phụ thuộc vào tâm của bạn hoặc mọi thứ trình hiện đối với mắt bạn, bạn nghĩ như mọi thứ trình hiện ngay cả không cần tùy thuộc vào nhãn thức của bạn, dù cho bạn nhắm mắt, mọi thứ vẫn tồn tại ở đó. Nhưng trong giấc mơ, bạn nhìn thấy rất nhiều thứ trong giấc mơ, nhưng khi ‘tâm mộng’ dừng lại hoặc khi bạn thức dậy, tất cả những gì bạn thấy trong giấc mơ đều sụp đổ, không còn gì tồn tại. Nhưng trong thực tế, bạn cho rằng dù nhắm mắt lại thì mọi thứ vẫn tồn tại, nhưng trong giấc mơ, nếu bạn tỉnh dậy thì không có gì tồn tại cả. Đối với chúng ta thì nó giống như vậy, nhưng theo Trường phái Duy Tâm thì giống hệt như giấc mơ, nếu bạn nhìn cái gì đó, đó chỉ là một chất của nhãn thức đó, trình hiện đối với nhãn thức, nếu bạn nhắm mắt lại, vật đó kết thúc, sự vật không tồn tại nữa.
Ví dụ có một cái cây, nếu bạn nhắm mắt lại cái cây vẫn ở đó, bạn có thể cảm thấy nó hoặc ai đó có thể nhìn thấy nó, những gì người khác có thể nhìn thấy và những gì bạn có thể thấy không phải là cùng một cái cây. Giả sử, hai người đến cùng một nơi được gọi là Nhật Bản, và tiếp theo bạn thấy thứ gì đó ở Nhật Bản, tôi không biết ở Nhật Bản có gì. OK, Tòa Tháp Đôi ở Malaysia, tôi nghĩ ở đó có một tòa nhà hay tòa tháp gọi là Tháp Đôi. Tôi có một ví dụ tốt hơn, có thể là Tòa Bạch Ốc ở đâu đó tại Hoa Kỳ, có phải ở Washington không? Vậy, giả sử có hai người chỉ đi qua Tòa Bạch Ốc, đây là phần thú vị, giả sử hai người đều nhìn vào Tòa Bạch Ốc, Tòa Bạch Ốc mà người này nhìn thấy, nhưng Tòa Bạch Ốc mà người kia nhìn thấy không giống nhau. Vậy Tòa Bạch Ốc mà người này nhìn thấy khác với Tòa Bạch Ốc mà người kia nhìn thấy. Do đó, nếu không có ai trên thế giới này, nếu không có tâm thức mà chúng ta thấy hoặc chúng ta nhận biết Tòa Bạch Ốc, thì sẽ không có Tòa Bạch Ốc có vẻ như Tòa Bạch Ốc thật sự biến mất.
Tôi đang nói từ góc độ này để bạn hiểu, nếu không ai nhìn mặt trời, thì không có mặt trời, nếu không có tâm nhận biết mặt trời, thì sẽ không có mặt trời. Tất nhiên đây không phải là một điều dễ dàng, một cái gì đó đơn giản để hiểu, nhưng đây là vấn đề, có rất nhiều lý do mà bạn phải xem xét để hiểu nó một cách rõ ràng. Lúc đầu, thậm chí đối với tôi cách đây 15-20 năm, điều này có thể khá kỳ lạ hoặc chỉ là một đối tượng của sự tò mò nhưng khi bạn tìm hiểu thêm một chút nữa, nó khá thú vị. Đó là một trong những giáo pháp, Đức Phật đã giảng dạy giáo pháp này, và dĩ nhiên, nhiều đạo sư Phật giáo xa xưa cũng đã giải thích thêm nữa, nhưng gần đây khoảng vài năm trở lại đây, một số triết gia phương Tây đã viết lại, một số trong số họ phần nào đã được biết, có lẽ tôi nghĩ vậy, nhưng chúng tôi vẫn gọi đó là Tông Phái Duy Tâm.