Q & A
- Chúng ta có mỗi tâm thức khác nhau của chúng ta từ những kiếp sống khác nhau trước đây mà chúng ta đã sống không?
Có, nói chung, bất cứ điều gì chúng ta thấy bây giờ, chúng ta cũng đã thấy một cái gì đó tương tự trong quá khứ, vì vậy cũng giúp ích. Chẳng hạn nếu bạn được nuôi dạy ở một đất nước mà mọi người đều có một mắt, hoặc giả sử có tóc đen thì nhiều khả năng bạn sẽ cảm thấy thoải mái hơn khi ở cạnh một người có tóc đen. Nguyên nhân là thói quen, vì bạn đã từng có suy nghĩ, kỳ vọng của người ở chung quanh mình. Vì vậy, bất cứ điều gì chúng ta thấy ngay bây giờ khá giống với điều đó.
Để kích hoạt tâm trí cụ thể đó, thì trước đó bạn phải có một suy nghĩ tương tự như vậy hoặc một tâm thức tương tự trước đó và tâm đó sẽ kích hoạt và điều đó giúp khởi động tâm thức mới. Vì vậy, bất cứ điều gì bạn nhìn thấy hoặc nhận thức ngay bây giờ theo một cách nào đó, là kết quả của một suy nghĩ tương tự trước đây mà bạn có, có thể là trước đây trong kiếp này hoặc trong kiếp trước. Cho nên, điều đó ảnh hưởng đến việc chúng ta có thích thứ mà chúng ta nhìn thấy hay không rất nhiều.
- Ý của thầy là nhãn cầu cho nhãn lực?
Không, nhãn cầu thì rất là thô, chúng ta có thể nhìn thấy nhãn cầu, nhãn lực rất vi tế, bạn không thể nhìn thấy bằng mắt của bạn. Vì vậy, nhãn cầu cũng là một ngôi nhà của nhãn lực.
- Nhãn lực được tăng cường này là thứ mà chúng ta gọi là siddhi [skt., tất đàn, khả năng kiểm soát năng lực thân thể và năng lực chinh phục thiên nhiên]?
Để tăng cường siddhi của mắt, trước tiên người ta phải trải qua thiền tổng quát, Vipassana và
Samantha, mức độ thứ tư của Vipassana và Samantha và sau đó có những kỹ thuật khác nhau để kích hoạt hoặc để tăng cường, chúng tôi có một tên riêng biệt cho kỹ thuật đó trong tiếng Tạng, trong số năm thần thông, có một thần thông liên quan đến nhãn lực, vì vậy đó là thứ phải được tăng lên hoặc nâng cao hoặc phát triển để bạn có thể nhìn thấy nhiều thứ hơn là người bình thường.
- Chúng ta có thể nói rằng mọi người có thể cảm thấy hoặc nghe thấy người chết (nếu điều đó hiện hữu) đang thực sự cảm nhận được tâm của người đã khuất?
Tri giác giống như một cảm giác, hoàn toàn là về tâm và đôi khi đúng thật, đôi khi có thể không đúng thật và việc cảm nhận người mất như vậy là khá phức tạp để nói liệu người thứ ba hay người thứ hai đang cảm nhận điều đó hay không, bởi vì nếu bạn thật cố gắng cảm nhận một cái gì đó xung quanh, bạn sẽ cảm thấy nó.
- Có thể nhãn cầu gồm thủy tinh thể, võng mạc giúp thu nhận ánh sáng từ đối tượng? Nhưng nhãn thức là sự phân tích của não thông qua dây thần kinh mắt?
Đúng vậy, đúng là khoa học giải thích rằng có một thủy tinh thể, có võng mạc, có mống mắt, cái này và cái kia, nhưng vâng, dĩ nhiên đây có thể là phương tiện, quy trình, nhưng tôi đang nói về những thứ hoàn toàn đều là những phần nhỏ, chúng đóng một vai trò cho đối tượng trình hiện đối với mắt, cho đối tượng trình hiện đối với nhãn lực. Vì vậy, nhãn thức với sự trợ giúp của nhãn lực, nên nó trợ giúp.
Nhưng nhãn thức là sự phân tích của não bộ thông qua các dây thần kinh mắt. Nhưng về cơ bản, đó không phải là nhãn thức mà nhãn thức đó biết, khi bạn nhìn chiếc xe, chiếc xe sẽ trình hiện đối với nhãn lực. Nhãn lực giúp cho nhãn thức nhìn thấy chiếc xe. Bạn nhìn thấy chiếc xe, nhưng bạn vẫn chưa biết, khi bạn nhìn thấy chiếc xe vào khoảnh khắc (sát na) thứ hai, nó đưa ra một thông điệp, kích hoạt ý thức, kích hoạt một tâm thức, đưa ra một loại thông điệp cho tâm thức của chúng ta.
Vì vậy, tâm tương tự khởi động để tâm nghĩ rằng “Ồ tôi có thể nhìn thấy một chiếc xe hơi”, khi bạn nhìn một chiếc xe hơi và khi tâm bạn nghĩ rằng “Ồ, tôi đã nhìn thấy một chiếc xe hơi”, nên điều đó xảy ra sau đó. Vì vậy, trước khi tâm đó nghĩ rằng bạn nhìn thấy một chiếc xe hơi, thì bạn đã nhìn thấy một chiếc xe hơi với nhãn thức rồi. Trước khi có nhãn thức đó, chiếc xe đã trình hiện đối với nhãn lực của bạn rồi, đó là lý do tại sao phải mất một chút thời gian.
Bạn chạm vào một ngọn lửa và lúc đó bạn nghĩ rằng “Ồ, nó nung nóng, tôi bị phỏng”. Trước khi bạn nghĩ, thì căn thức đã phải cảm nhận, trước khi căn thức phải cảm nhận, thì căn lực phải trải qua, do đó tại sao khi bạn rụt tay lại, bạn đã phỏng một chút vì để tâm bạn mất một chút thời gian để suy nghĩ. Cho nên, khi tâm của bạn nghĩ rằng “Tôi nhìn thấy cái gì đó, tôi ngửi thấy cái gì đó, cái này và cái kia”, có nghĩa là bạn đã làm điều đó trong một sát na trước đó bởi vì nhãn thức của bạn nhìn thấy trước tiên, sau đó nó gửi một thông điệp cho tâm của bạn, nên khi tâm bạn suy nghĩ thì bạn đã ở sát na thứ hai.
- Từ lời giải thích của thầy về nhân duyên (điều kiện nhân quả), nếu một người thích ăn cá và nhiều thịt, đó là do thói quen trong quá khứ. Trong kiếp này, có lẽ điều quan trọng là phải sửa chữa một số thói quen trong quá khứ để giảm bớt ác nghiệp. Trái cây là một thứ, nhưng ăn thịt chúng sinh khác dường như để lại hậu quả nặng nề hơn. Tại sao một số người có thể thích ăn một số loại thịt?
Đúng, chắc chắn là như vậy, một số đứa trẻ chúng thích giết động vật, đó là do thói quen trong quá khứ, đó là lý do tại sao tôi nói cơ thể không còn nữa, lời nói bị quên đi, nhưng tâm vẫn tiếp tục. Vì vậy, nếu tâm được tạo thói quen giết hại động vật, thì trong kiếp sau, bạn sẽ tự nhiên cảm thấy muốn giết, nếu tâm được tạo thói quen với lòng tốt và từ bi, thì bạn sinh ra đã có lòng tốt và
Từ bi ở kiếp sau.
- Chúng ta sinh ra trong cả 1000 lần trên hành tinh này. Thật vậy, nhưng lý thuyết này dạy chúng ta giảm bớt những đau khổ của mình bằng cách giảm số lần sinh ra nhất có thể. Tôi muốn biết chúng ta sẽ đi đâu sau khi nhập Niết bàn?
Tâm tự nó là ãlaya (tàng thức, thức căn bản của mọi hiện tượng, thức chứa đựng mọi kinh nghiệm của đời sống). Ãlayah giống như một tâm thức nơi tất cả các hạt giống của nghiệp được lưu trữ, vì vậy Ãlaya giống như một kho chứa mà chính là tâm thức. Vì vậy, chúng ta tái sinh, chúng ta được sinh ra và lặp đi lặp lại và sự tái sinh của chúng ta là do ác nghiệp hoặc có thể là thiện nghiệp nhưng vẫn là con thuyền của chúng ta trong Luân hồi mà chúng ta không điều khiển được. Sau khi đạt được Niết bàn thì chúng ta có thể kiểm soát nơi chúng ta sinh ra và chết đi. Vì vậy, đó là sự khác biệt.