Dẫn Nhập
Chào mọi người, ‘tashi delek’. Chúng ta lại ở đây lần nữa với Lorig về tâm và giác tri [nhận thức]. Vì vậy, chúng ta sẽ hoàn thành sớm, không còn nhiều buổi học. Tôi thực sự rất vui khi gặp tất cả, tôi biết đó là một chủ đề khó, đôi khi thật giống như mọi thứ đang giới hạn trong đầu vì không phải là chủ đề dễ dàng, nhưng vẫn thực sự vui, nhưng tôi có thể thấy rằng một số những điểm này có thể chưa rõ ràng với một số bạn, nhưng qua cử chỉ trên khuôn mặt tôi có thể nói rằng hầu hết sự hiểu biết của bạn khá tốt.
Tôi vẫn còn bài kiểm tra thứ ba hoặc thứ tư với tôi, thực sự hơi bận nên tôi không thể xem kỹ được do đó tôi cũng chần chừ nhưng rồi tôi sẽ gửi sớm. Sau đó, nhóm của chúng tôi cũng có thể bắt đầu tải tất cả các buổi học cũng như các bài kiểm tra đó lên trang web Aura of Wisdom. Vì vậy, mong rằng điều đó sẽ sớm thực hiện và cũng có một số người nói với tôi rằng họ muốn tham gia lớp học này, nên tôi nói với họ rằng đã học vài buổi rồi, chúng ta đã qua 6-7 buổi rồi phải không? Vì vậy, tôi nói rằng “Có thu âm lại, vì vậy các bạn có thể xem qua các bản ghi âm sẽ tốt hơn. Bởi vì nếu bạn không hiểu được bài trước đó, thì những điều mà chúng ta nói đến bây giờ có thể không có ý nghĩa”.
Vì vậy chúng ta ở đây đều có mong muốn chung là chính mình được hạnh phúc. Thực ra, việc thiền là một chuyện, thực hành một số sādhanā hoặc một số tu tập khác với những việc khác, nhưng nhiều vấn đề trong tình huống không thoải mái đến với cuộc sống của chúng ta đều do sự vô minh. Chỉ là chúng ta đang hiểu sai về điều gì hoặc chỉ là chúng ta không hiểu mọi thứ nên đây là lý do tại sao mọi thứ ngày càng trở nên kỳ lạ trong cuộc sống của chúng ta, nhưng điều tốt là có rất nhiều cách để chúng ta có thể hạnh phúc trong cuộc đời của chúng ta bằng những điều rất đơn giản. Ý tôi là, tôi đã nói điều này khá nhiều với tất cả các lớp học trước rằng hạnh phúc chỉ là một trạng thái của sự hài lòng, nếu bạn hài lòng, bạn hạnh phúc, nếu không, bạn không vui, bất kể bạn có những gì, bạn đang nắm giữ chức vị nào, địa vị của bạn trong cộng đồng hay trong công việc là gì, bất kể bạn hiện có những gì về vật chất bên ngoài hay kể cả thân thể của bạn.
Một khi bạn có cảm giác hài lòng với những gì bạn có hoặc những gì bạn không có, bạn sẽ hạnh phúc cho đến khi không có ai hạnh phúc. Vậy đó là lý do nào? Ngay cả khi bạn sở hữu hàng tỷ tỷ của cải, điều đó không có nghĩa là bạn hạnh phúc. Và trong thời gian gần đây, tôi đã tiếp xúc với rất nhiều người đã mất gia đình, mất người thân yêu, mất bạn bè, người bạn đời của họ, v.v. Thật sự rất khó để nhìn thấy và để họ giải thích cách họ nên xử lý mọi việc, cách họ nên nghĩ, cách họ nên nhìn nhận tình huống. Tôi thực sự mong muốn và hy vọng vào thời điểm đó một trong những điều mà tôi thường cảm thấy bất cứ khi nào tôi nói chuyện và tương tác với họ là ít nhất nếu bạn có một số nền tảng cơ bản về tâm thức, thì sẽ dễ dàng hơn cho tôi giải thích rất nhiều. Cho dù họ muốn tôi nói chuyện với họ hoặc cho ý kiến họ hoặc làm cho họ cảm thấy tốt hơn một chút ở ý nghĩa nào đó, nhưng không có nhiều điều là những thứ mà tôi muốn nói và sau đó khiến họ cảm thấy nhẹ nhõm ngay lập tức.
Nhưng chính điều đó cũng chỉ là sự chuyển hóa của tâm từ thân của người này này sang thân của một người khác. Vì vậy, nếu bạn không có khái niệm rõ ràng về tâm, thì khá khó khăn. Nhưng không phải người đó đau khổ khi một người qua đời, mà chính là những người thân còn lại trong gia đình. Và thậm chí khó khăn hơn nữa là những người đang mắc bệnh mạn tính, một căn bệnh rất khó chữa, rồi họ sớm biết mình sắp chết. Đó là lúc rồi sớm muộn gì chúng ta cũng đều đi tới hoàn cảnh như vậy, dù cho chúng ta có muốn hay không và tất cả chúng ta sẽ phải trải qua những trường hợp tương tự, chết là một phần của tình huống đó.
Giống như nếu xoài không mọc được, nếu không ai ăn phần bên ngoài của trái xoài, thì hạt sẽ không lộ ra và khi hạt không lộ ra và không có cách nào để cây xoài có thể mọc lên và sau đó nó không phát triển và không có xoài trong tương lai. Giống như nếu bất ngờ tất cả chúng ta trở nên bất tử giống như nếu tất cả chúng ta trở thành một loại vĩnh cửu thì sẽ không có cặp vợ chồng nào có con, không ai chết và không ai sinh ra.
Đúng vậy, dù sao đó là lý do tại sao chúng ta phải hiểu và chấp nhận vòng đời này, chúng ta được sinh ra trong kiếp này bởi vì chúng ta đã qua đời trước khi chúng ta được sinh ra. Thông thường, khi một người rất già, chẳng hạn, hãy tưởng tượng 100 tuổi, một người đàn ông hoặc phụ nữ rất già, đau đớn về thể xác và không thể làm được nhiều việc và tâm trí cũng không ổn định, không vui vẻ, phàn nàn rất nhiều về cơ thể của chính mình và cảm nhận mọi thứ.
Nếu nhìn rất kỹ từ quan điểm của Đạo Phật, thì thật tốt nếu bạn vẫn muốn có thể thực hành, thiền định, làm điều gì đó tốt. Thật tốt khi tất cả chúng ta đều mong ước rằng mọi người đều sống lâu, trừ người đang làm điều gì đó khủng khiếp. Nhưng từ góc độ của một người, nếu một người qua đời, người đó sẽ có một kiếp sống mới, nhưng người ta vẫn sợ chết. Vẫn có một loại lo lắng, loại cảm giác bất an, đây không chỉ là ở mọi người nói chung, mà cũng có cả ở những người theo đạo Phật. Tôi có thể nói, cuộc sống này, mọi người đều nhìn thấy loại ảo tưởng thoải mái trong một loại vùng thoải mái, vì vậy nếu bạn nghĩ rằng bạn sẽ chết sớm, bạn sẽ có những cảm giác bất an này, và cũng tương tự trong số những người theo đạo Phật, nhưng sự khác biệt là họ biết cảm giác có thể bị đe dọa sinh ra trong một số cõi thấp.
Dĩ nhiên, mọi người đều có cảm giác này, “Tôi đã làm nhiều điều sai trái trong kiếp trước của mình, vì vậy nếu tôi chết, có lẽ tôi sẽ sanh ra ở một nơi nào đó khủng khiếp vì tôi cũng đã làm điều gì đó tồi tệ”. Nếu bạn không có gì nhiều để hối tiếc, nếu bạn không có nhiều điều trong tâm như: “ví dụ như trong cuộc đời tôi, tôi đã không làm điều gì thực sự tồi tệ, tôi đã cố gắng hết sức để sống thiện lành nhất có thể” và cũng như nếu bạn hiểu hoặc có một số kiến thức về Đạo Phật thì bạn có thể tịnh hóa những nghiệp quá khứ mà bạn không nhớ. Với cách sống như vậy, nếu bạn đã sống cuộc đời kiểu đó thì tôi sẽ nói rằng không có gì phải cảm thấy bất an, bởi vì không có nhiều mối đe dọa có thể xảy ra. Nên với kiểu suy nghĩ đó, người ta có thể cảm thấy hoàn toàn thoải mái khi sống cuộc sống thoải mái hay cuộc sống không thoải mái này, bởi vì giữa thế giới bất ổn này, gần như mọi thứ đều không ổn định, không có gì là ổn định.
Nhưng có một thứ mà bạn hoàn toàn có thể dựa vào. Căn nhà chúng ta sống, chiếc xe hơi chúng ta đi đây đó, cơ thể của chúng ta, chẳng hạn, là một trong những ví dụ về ‘không ổn định’ mà chúng ta đều biết. Nhưng một trong những điều có thể hoàn toàn tin cậy là nghiệp. Nếu bạn làm nhiều điều tốt thì điều đó sẽ chỉ mang lại kết quả tích cực, bạn càng tham gia vào những hành động tích cực, nếu bạn tham gia vào nhiều hành động tích cực hơn, thì kết quả luônluôn tích cực và luôn luôn tốt. Vì vậy, đó là điều mà chúng ta có thể quan tâm, mà chúng ta có thể dựa vào, và từ quan điểm đó, nếu chúng ta đã sống một cuộc đời có ý nghĩa thì chúng ta không nên lo lắng nhiều, không nên suy nghĩ nhiều về nó, và cũng vậy, dù cho đó là người nhà của chúng ta, nếu họ đã để lại một cuộc sống có ý nghĩa, thì không có gì nhiều mà chúng ta phải suy nghĩ.
Vì đôi khi chúng ta đã quá quen với những tiêu cực đến nỗi có suy nghĩ bất thiện, không cần phải nỗ lực nhiều để kéo vào phần đó vì chúng ta đã quá quen với những điều tiêu cực. Từ những kiếp đầu tiên, từ nhiều kiếp quá khứ, đó là những gì chúng ta đã làm, đó là lý do tại sao chúng ta vẫn còn trong luân hồi, đó là lý do tại sao chúng ta vẫn gặp rất nhiều vấn đề trong cuộc sống của mình. Và dù bạn không tin, chỉ cần nhắm mắt lại và chỉ để ý mọi suy nghĩ của mình, nếu không làm hại người khác thì chắc chắn hầu hết suy nghĩ của chúng ta đều bị ảnh hưởng bởi một chút ích kỷ, trừ khi bạn đang thực hành, trừ khi bạn rất lưu tâm đến những gì bạn đang suy nghĩ và những gì bạn đang làm, trừ khi bạn đã rèn luyện bản thân đủ để hướng tới một con đường tích cực.
Nói chung, khi bạn nhìn ra bên ngoài, hầu hết các hành động, hầu hết các suy nghĩ đều với mục đích có lợi cho bản thân. Bằng cách hiểu về tâm, hiểu về nghiệp, hiểu về Đạo Phật, quan trọng là phải chú ý điều đó bên trong chính mình, là nhận ra nhân chứng của chính mình đó là nơi chúng ta cần phải tiếp tục tác động, và đó là những gì chúng ta phải thay đổi, đó là nơi chúng ta phải tiến bộ để cố gắng giảm đi sự ích kỷ đó và gia tăng lòng từ bi bên trong chính mình đối với những người khác.
Và cũng để khởi phát lòng từ bi đối với bản thân bằng cách gia tăng lòng từ bi đối với những người khác. Cách duy nhất để mang lại hạnh phúc cho chính mình là mang lại hạnh phúc cho những người khác. Bạn sẽ chỉ hạnh phúc khi các thành viên trong gia đình bạn vui vẻ. Nếu bạn sống với cha mẹ, thì bạn sẽ chỉ hạnh phúc khi cha mẹ bạn hạnh phúc, vì vậy bạn sẽ hạnh phúc khi thế giới hạnh phúc hơn. Từ quan điểm Đại thừa, mọi thứ là như vậy.
Khi những suy nghĩ tự nhiên của chúng ta có thể không phải lúc nào cũng là lòng từ bi, nên đó là lý do tại sao chúng ta phải hết sức lưu tâm và cũng phải giảm bớt những suy nghĩ được điều khiển hoặc nhằm mục đích lợi ích cho bản thân. Dĩ nhiên hạnh phúc của bạn là trách nhiệm của bạn, nhưng không phải là làm tổn thương người khác, mà là làm lợi cho người khác. Nếu suy nghĩ phân biệt, bất kỳ suy nghĩ phân biệt nào nghĩ rằng “nếu không giải quyết được, thì tôi không nói về, không nghĩ về quá khứ”. Ừ, bạn có thể nghĩ về quá khứ cho đến khi nó có kết quả, bạn có thể nghĩ về bất kỳ tình huống nào cho đến khi nó hữu ích cho bạn, cho đến khi nó giúp bạn hạnh phúc hơn, cho đến khi nó giúp bạn tiến bộ. Nhưng nếu nó không giúp ích cho bạn, không có lợi cho bạn hoặc ngăn cản bạn tiến bộ, hoặc khiến bạn đau khổ thì đó là lúc tôi gọi là suy nghĩ quá nhiều. Nếu nó có lợi, bạn có thể nghĩ đến hàng triệu lần, tôi sẽ không nói là quá nhiều vì nó có lợi. Nhưng nếu điều đó không có lợi, nếu thực sự nó đang điều khiển hoặc đẩy bạn đến chỗ trầm cảm, thì thậm chí suy nghĩ hai lần cũng là quá nhiều.
Vì vậy, đây là một số điều đơn giản mà chúng ta có thể đi theo, những quy tắc đơn giản mà chúng ta có thể làm theo trong cuộc sống của mình và cả trên thế giới này, đặc biệt là trong thời gian đại dịch, nhiều người ở nhà, nhiều người gần như thất nghiệp, có nhiều người có thể có một công việc nhưng sau đó họ làm việc tại nhà. Vì vậy, nhiều người có thể có nhiều thời gian nên họ suy nghĩ quá nhiều hoặc họ nói tất cả những điều mà họ không thể làm và khiến bản thân họ đau khổ. Cho nên trong trường hợp như vậy, điều rất quan trọng là phải lập kế hoạch cho tương lai, lập thời gian biểu trong ngày, giữ cho bản thân mình bận rộn trong việc đọc sách, phát triển các kỹ năng của họ trong cuộc sống và kế đó là học hỏi điều gì đó mới. Ngày nay, người ta có thể học như trực tuyến hoặc có nhiều phương tiện hay cách thức thì người ta có thể tiến bộ bởi vì như tôi đã nói, nghiệp là một thứ rất đáng tin cậy và ổn định nếu bạn nhìn thấy một hạt giống, thì sớm muộn gì nó cũng sẽ lớn lên.
Vì vậy, bất kể bạn ở độ tuổi nào, dù cho bạn 100 tuổi, thì việc học hỏi nhiều thứ vẫn rất tốt, và từ một điểm, việc học hỏi giữ cho tâm chúng ta luôn sảng khoái. Theo quan điểm của Đạo, bạn có thể học và thành Phật ở mọi lứa tuổi, kể cả khi bạn 90 tuổi, bạn vẫn có thể học những điều mới và trở thành Phật. Do đó, việc tiếp tục tiến bộ, tiếp tục học hỏi, lập kế hoạch và thời gian biểu trong ngày, kế hoạch cho tương lai là rất quan trọng, và cũng để giữ gìn sức khỏe tinh thần, vệ sinh tinh thần là rất quan trọng. Vệ sinh tinh thần không gì khác ngoài việc tích cực trong mọi hoàn cảnh và luôn lưu ý tâm, không để tâm điều khiển chúng ta.